Thứ 7 đặc biệt
Khi bạn làm social và đau lòng nhận ra mình chả có smartphone hay laptop xịn gì cả, đau lòng hơn khi bây giờ mới giữa tháng và còn tới 15 ngày nữa bạn mới lãnh lương
Không đâu câu đầu tiên phải là " Khi bạn thấy phải sắm sửa nhiều thứ để phục vụ công việc, nhưng bạn đau lòng nhận ra mình không có tiền, càng đau lòng hơn khi những thứ cần sắm sửa là cần câu kiếm ra xèng và bạn rơi vào vòng bế tắc lẩn quẩn."
Nhưng vì mình thấy câu mới nhất đúng với hoàn cảnh của mình bây giờ hơn nên để nó lên đầu luôn ha ⥁
Lẩn quẩn gì chứ, chỉ cần bắt kịp trend là mọi chuyện dễ dàng hơn rồi, rõ ghét !!Phải đú theo thời đại, xum xuê sống ảo các thứ, nhưng vì tiền mà, à lại là tiền, mình phải ưng cái bụng mà làm thôi !!!
Viết một dự định, một kế hoạch cho ngày hôm nay thật dễ, nhưng viết dự đoán hôm nay như thế nào mới thật khó. Mình có thể nghĩ ra hàng đống việc phải giải quyết hôm nay, nhưng không thể nào lường trước những biến số chen ngang trong 8h làm việc tới đây.
Nói thẳng ra 20 ngày làm việc của mình thật dài với nhiều biến cố, nhiều hơn 3 tháng ăn không nằm rồi cộng lại. Nhiều khi mình nghĩ có lẽ chỉ được tới đây thôi nhưng không ngờ lại đi được xa thế, nhưng mà cuối cùng kết thúc vẫn như dự định nhỉ.
Mình sẽ không viết chi tiết diễn biến 20 ngày đó, vì viết ra sẽ quên hết nên mình chọn cách giữ lại xem như là bài học cần khắc ghi. Nếu hỏi tâm trạng hiện giờ mình sẽ đáp cũng không rõ nữa, mơ hồ, đan xen nhiều cảm xúc, mà không có lẽ chẳng có gì. Khoảng 1 tuần trước có khi còn rõ ràng hơn, sợ hãi, lúng túng, đau khổ, vui vẻ, tiếc nuối. Hài quá nhỉ mới có 20 ngày thôi mà tâm trạng xoay nhanh hơn chong chóng nữa.
Mình đã có khoảng thời gian rất vui vẻ, vui vẻ làm nhiệm vụ, vui vẻ thấy công sức của mình được đền đáp xứng đáng, vui vẻ khi được mở mang tầm mắt ở một lĩnh vực trước nay mình chưa từng nghĩ đến. Có lẽ mình sẽ không hối hận khi ra đi, nhưng thử thách tiếp theo có lẽ sẽ khó nhằn hơn chứ không bỡn cợt như thế này được.
Nào nào, khoan đi đã, chưa có gì được giải quyết cả mà, cậu đã nghĩ ra 1 lý do thuyết phục nào để bào chữa việc ra đi của mình chưa? À chưa nữa, nếu không nghĩ ra mà ra đi thế này thì ấm ức lắm. Mình nghĩ những lỗi sai của mình chỉ là những cái nhỏ, nhưng ảnh hưởng cực kì nghiêm trọng đến thương hiệu công ty.
Thế cậu nghĩ sao nếu được cho 1 cơ hội tiếp tục làm việc nữa (dù xác suất không cao). Mình, có lẽ....Có lẽ có đấy...
(Còn tiếp)
Không đâu câu đầu tiên phải là " Khi bạn thấy phải sắm sửa nhiều thứ để phục vụ công việc, nhưng bạn đau lòng nhận ra mình không có tiền, càng đau lòng hơn khi những thứ cần sắm sửa là cần câu kiếm ra xèng và bạn rơi vào vòng bế tắc lẩn quẩn."
Nhưng vì mình thấy câu mới nhất đúng với hoàn cảnh của mình bây giờ hơn nên để nó lên đầu luôn ha ⥁
Lẩn quẩn gì chứ, chỉ cần bắt kịp trend là mọi chuyện dễ dàng hơn rồi, rõ ghét !!Phải đú theo thời đại, xum xuê sống ảo các thứ, nhưng vì tiền mà, à lại là tiền, mình phải ưng cái bụng mà làm thôi !!!
Viết một dự định, một kế hoạch cho ngày hôm nay thật dễ, nhưng viết dự đoán hôm nay như thế nào mới thật khó. Mình có thể nghĩ ra hàng đống việc phải giải quyết hôm nay, nhưng không thể nào lường trước những biến số chen ngang trong 8h làm việc tới đây.
Nói thẳng ra 20 ngày làm việc của mình thật dài với nhiều biến cố, nhiều hơn 3 tháng ăn không nằm rồi cộng lại. Nhiều khi mình nghĩ có lẽ chỉ được tới đây thôi nhưng không ngờ lại đi được xa thế, nhưng mà cuối cùng kết thúc vẫn như dự định nhỉ.
Mình sẽ không viết chi tiết diễn biến 20 ngày đó, vì viết ra sẽ quên hết nên mình chọn cách giữ lại xem như là bài học cần khắc ghi. Nếu hỏi tâm trạng hiện giờ mình sẽ đáp cũng không rõ nữa, mơ hồ, đan xen nhiều cảm xúc, mà không có lẽ chẳng có gì. Khoảng 1 tuần trước có khi còn rõ ràng hơn, sợ hãi, lúng túng, đau khổ, vui vẻ, tiếc nuối. Hài quá nhỉ mới có 20 ngày thôi mà tâm trạng xoay nhanh hơn chong chóng nữa.
Mình đã có khoảng thời gian rất vui vẻ, vui vẻ làm nhiệm vụ, vui vẻ thấy công sức của mình được đền đáp xứng đáng, vui vẻ khi được mở mang tầm mắt ở một lĩnh vực trước nay mình chưa từng nghĩ đến. Có lẽ mình sẽ không hối hận khi ra đi, nhưng thử thách tiếp theo có lẽ sẽ khó nhằn hơn chứ không bỡn cợt như thế này được.
Nào nào, khoan đi đã, chưa có gì được giải quyết cả mà, cậu đã nghĩ ra 1 lý do thuyết phục nào để bào chữa việc ra đi của mình chưa? À chưa nữa, nếu không nghĩ ra mà ra đi thế này thì ấm ức lắm. Mình nghĩ những lỗi sai của mình chỉ là những cái nhỏ, nhưng ảnh hưởng cực kì nghiêm trọng đến thương hiệu công ty.
Thế cậu nghĩ sao nếu được cho 1 cơ hội tiếp tục làm việc nữa (dù xác suất không cao). Mình, có lẽ....Có lẽ có đấy...
(Còn tiếp)
Nhận xét
Đăng nhận xét